Quyền lực Internet: Chuông nguyện hồn ai?

  

Ban đầu, Internet được kiểm soát bởi bên thứ hai. Nó là một dụng cụ tương trợ kết hợp và giao thiệp hiệu quả, và giúp họ có vẻ như chẳng thể bị đánh bại. Nhưng ngày nay, các tổ chức quyền lực truyền thống đang có những chiến thắng lớn. Hai bên sẽ đấu cuộc chiến ra sao, và chúng ta liệu có rơi vào một trong hai lực lượng này hay không là một câu hỏi mở và cực kỳ quan yếu đối với ngày mai của Internet.

Khi Internet bắt đầu xuất hiện, đã có rất nhiều cuộc đàm luận về "quy luật thiên nhiên" của nó, làm thế nào để nó thắng lợi quyền lực truyền thống, trao quyền cho nhân dân và tự do phát triển trên toàn thể giới. Thuộc tính quốc tế của Internet bỏ qua luật pháp của các quốc gia. Giấu tên dễ dàng. Không thể kiểm duyệt. Cảnh sát không biết gì về tù túng mạng. Và những đổi thay lớn chừng như không thể tránh khỏi.

Tiền tệ kỹ thuật số sẽ làm suy yếu chủ quyền nhà nước. Báo chí cá nhân chủ nghĩa sẽ lật đổ các dụng cụ truyền thông truyền thống, bộ phận PR của các công ty và các đảng phái chính trị. Khả năng sao chép dễ dàng của các tập tin kỹ thuật số sẽ phá hủy các ngành công nghiệp phim ảnh, âm nhạc truyền thống. Tiếp thị web sẽ giúp những công ty nhỏ nhất cạnh tranh với các gã đồ sộ. Nó thực thụ sẽ là một thứ tự thế giới mới.

Đó tưởng hình như là những viễn tượng không tưởng, nhưng một đôi trong số chúng đã xảy ra. Tiếp thị trên Internet đã làm đổi thay ngành thương nghiệp. Ngành công nghiệp tiêu khiển đã bị đổi thay bởi những thứ như MySpace và YouTube, và trở thành cởi mở hơn với những người ngoài ngành. Hàng loạt dụng cụ truyền thông đã đổi thay đáng kể, và một vài người tới từ thế giới blog đã trở thành một trong những nhân vật có ảnh hưởng nhất trong thế giới truyền thông.

Có những cách thức mới để điều hành các cuộc bầu cử và tổ chức hoạt động chính trị. Hoạt động gây quỹ cộng đồng đã giúp hàng chục ngàn dự án có vốn đầu tư, và nguồn lực cộng đồng đã giúp nhiều loại dự án có thể thành hiện thực. Facebook và Twitter đích thực là dụng cụ có thể giúp lật đổ các tổ chức, chính phủ.

 Al Qaeda đã từng "mượn" Twitter để kích động khủng bố 

Nhưng đó chỉ là một đôi góc cạnh trong những đột phá của Internet. Internet cũng khuyến khích phát triển những giá trị truyền thống.

 Dữ liệu số là tài nguyên quý giá và cũng là hiểm họa 

Về góc cạnh doanh nghiệp, quyền lực đang được củng cố tạo ra hai xu hướng trong điện toán. Một là sự nổi lên của điện toán đám mây, có nghĩa là chúng ta không còn kiểm soát dữ liệu của chúng ta nữa. Email, ảnh, lịch, danh bạ, tin nhắn cà các tài liệu của chúng ta được lưu trên các máy chủ thuộc về Google, Apple, Microsoft, Facebook và các dịch vụ khác.

Thứ hai, chúng ta thường hay truy cập dữ liệu của chúng ta bằng các thiết bị mà chúng ta có ít khả năng kiểm soát hết thảy như iPhone, iPad, smartphone Android, Kindle, Chromebook… Không giống các hệ điều hành truyền thống, các thiết bị này được các hãng sản xuất kiểm soát chặt chẽ hơn nhiều, giới hạn những phần mềm có thể chạy trên thiết bị, những gì thiết bị có thể làm, và cách mà thiết bị được cập nhật. Thậm chí Microsoft và Apple còn ứng dụng chiến lược kiểm soát chém đẹp này lên các hệ điều hành máy tính như Windows 8 và Mountain Lion.

Có thể nói mô hình điện toán này tương tự chế độ phong kiến thời trung cổ ở châu Âu. Người dùng cam kết giáp với nhiều công ty mạnh mẽ, các công ty này (tuần tự) cam kết sẽ bảo vệ người tiêu dùng tránh các mối đe dọa an ninh và đảm trách cả nhiệm vụ quản trị hệ thống cho họ.

Chế độ phong kiến thời trung cổ ở châu Âu là một hệ thống chính trị theo cấp bậc, với bổn phận theo cả hai hướng. Lãnh chúa cung cấp sự bảo vệ, và các chư hầu cung cấp dịch vụ. Mối quan hệ lãnh chúa-dân tương tự mối quan hệ giữa người tiêu dùng-các tập đoàn lớn, tuy nhiên lãnh chúa có quyền lực mạnh hơn rất nhiều.

An ninh theo kiểu phong kiến củng cố quyền lực trong tay số ít. Các công ty Internet thời nay cũng giống như các lãnh chúa trước đây, hoạt động vì lợi quyền của riêng họ. Họ sử dụng các mối quan hệ của họ với chúng ta và đôi khi là đồng bạc của chính chúng ta để tăng lợi nhuận của họ. Họ hành động tùy tiện, họ mắc sai trái. Họ cố tình - và bất thần - thay đổi chuẩn mực tầng lớp. Chế độ lãnh chúa phong kiến thời trung cố trao quyền hạn vô hạn cho lãnh chúa chứ không phải người dân cày không có đất, chúng ta đang nhìn thấy điều na ná trên Internet.

Đương nhiên, không phải tất cả đều bị động. Chúng ta, đặc biệt là những người không phải dân kỹ thuật, thích sự tiện lợi, tính dự phòng, tính di động, tự động hóa và khả năng san sẻ của các thiết bị được quản lý bởi hãng sản xuất. Chúng ta thích lưu trữ đám mây. Chúng ta thích tự động cập nhật. Chúng ta ghét phải tự mình đối phó với các hiểm họa an ninh. Chúng ta thích Facebook hoạt động trên bất cứ thiết bị nào, ở bất cứ nơi đâu.

 Các chính phủ đang giám sát chém đẹp và kiểm duyệt Internet cáu hơn bao giờ hết.  

Quyền lực của chính phủ trên Internet cũng đang gia tăng. Các chính phủ đang giám sát chặt đẹp và kiểm duyệt Internet ghét hơn bao giờ hết. Các chính phủ cũng đang tuyên truyền nhiều hơn trên Internet, và họ càng ngày càng kiểm soát chặt chẽ hơn những gì người dùng có thể và chẳng thể làm trên Internet. Các chính phủ độc đoán đang cố kỉnh nắm sự phát triển "chủ quyền mạng" để nối củng cố quyền lực của họ. Và cũng có những cuộc chạy đua vũ trang mạng, các chính phủ đang bơm một số lượng tiền rất lớn vào việc phát triển khí giới mạng và củng cố phòng ngự mạng, nhằm tiếp tục gia tăng sức mạnh của họ.

Trong nhiều trường hợp, lợi. Của các tập đoàn và quyền hạn của chính phủ được dàn xếp. Cả các tập đoàn và chính phủ đều được hưởng lợi từ việc giám sát mọi nơi, và NSA đang dùng các công ty như Google, Facebook và Verizon để có được quyền truy cập vào các dữ liệu mà họ không thể truy cập bằng cách khác. Các thiết bị an ninh của các công ty như BlueCoat và Sophoes đang được các chính phủ sử dụng để theo dõi các công dân của họ. Công nghệ nhận dạng khuôn mặt mà Disney dùng trong các công viên của hãng cũng có thể được dùng để xác nhận những kẻ biểu tình ở Trung Quốc.

 Những gì đã xảy ra? Chúng ta đã làm gì sai, trong những năm đầu của Internet, dẫn đến kết quả này? 

Sự thật là công nghệ đã cường điệu quyền lực nói chung, nhưng tỷ lệ vận dụng khác nhau. Các tổ chức không ổn định, những kẻ ngoài vòng pháp luật, phản động, ít quyền lực, tù nhân… có thể sử dụng công nghệ mới rất nhanh. Và khi các nhóm này phát hiện ra Internet, bỗng họ có quyền lực. Nhưng sau đó, khi các tổ chức quyền lực truyền thống tìm ra cách khai hoang Internet, họ có nhiều quyền lực hơn để phổ biến. Đó là sự dị biệt. Các nhóm phong trào có thể nhạy bén và nhanh chóng dùng quyền lực mới của họ, trong khi các thể chế truyền thống thì chậm hơn nhưng lại có thể dùng quyền lực của họ hiệu quả hơn.

Do đó, trong khi các thành phần phản động Syria sử dụng Facebook để tổ chức thì chính phủ Syria lại sử dụng Facebook để xác định và bắt giữ các thành phần phản động này.

 ...Phần lớn tiến bộ công nghệ mới mang lợi ích tới cho nhóm phong trào trước 

Dù rằng vậy, về tổng thể các thần thế phong trào không phải chịu thiệt hại. Với các thế chế chính phủ, Internet là một sự đổi thay về chừng độ, nhưng nó mang tới một lợi. Độc nhất vô nhị cho các nhóm phong trào. Internet cung cấp cho các nhóm phong trào khả năng kết hợp. Điều này có thể tạo ra những tác động đáng kinh ngạc, như chúng ta đã thấy trong các cuộc tranh cãi SOPA/PIPA, Gezi, Brazil và sự gia tăng của việc gây quỹ cộng đồng. Nó có thể đảo ngược những quyền lực, ngay cả khi có sự giám sát, kiểm duyệt và kiểm soát sử dụng. Nhưng ngoài việc tương trợ kết hợp các hoạt động chính trị, Internet còn giúp kết hợp và kết đoàn tầng lớp, ví dụ kết nối đồng bào dân tộc, giới tính kém phổ biến, người bị bệnh hiếm gặp và những người kiêng kị những lợi. Không phổ biến.

Đây không phải là tĩnh: Các tiến bộ công nghệ sẽ nối cung cấp lợi thế cho các nhóm phong trào. Nếu bạn nghĩ bảo mật là một cuộc chạy đua vũ trang giữa những kẻ tấn công và những kẻ phòng thủ thì bất kỳ tiến bộ công nghệ nào cũng cung cấp cho bên này hay bên kia một lợi thế trợ thời. Nhưng phần lớn tiến bộ công nghệ mới mang ích lợi tới cho nhóm phong trào trước. Họ không bị cản trở bởi sự quan tiền và đôi khi không bị buộc ràng bởi pháp luật và đạo đức. Họ có thể tiến hóa nhanh hơn.

Chúng ta đã thấy những điều này trên Internet. Ngay sau khi Internet được vận dụng cho thương nghiệp điện tử, một thể loại phạm nhân ảo mới đã xuất hiện. Cảnh sát đã phải mất một thập kỷ mới có thể bắt kịp chúng. Các thần thế phản động đã sử dụng quyền lực của mạng từng lớp trước khi chính phủ kiểm soát.

Sự chậm trễ này được nhà phân tích Bruce Scheier gọi là "khoảng trống bảo mật". Nó sẽ lớn hơn khi có nhiều công nghệ hơn, và trong thời kỳ công nghệ phát triển nhanh chóng. Về cơ bản, nếu có nhiều đổi mới để khai khẩn, sẽ có nhiều thiệt hại hơn do tầng lớp không có khả năng theo kịp để phá hoang vơ chúng. Và khi thế giới của chúng ta đang có nhiều công nghệ hơn bao giờ hết, với tốc độ phát triển, thay đổi mau chóng, chúng ta cũng có thể sẽ thấy "khoảng trống bảo mật" lớn hơn bao giờ hết. Nói cách khác, các nhóm phong trào sẽ có một khoảng thời kì càng ngày càng tăng để sử dụng các công nghệ mới trước khi các thiết chế chính phủ có thể tận dụng những công nghệ này tốt hơn.

Đây là một trận chiến giữa hai thế lực nhanh chóng và mạnh mẽ, hao hao cuộc chiến giữa Robin Hood, đại diện cho các nhóm phong trào, và các lãnh chúa phong kiến, đại diện cho chính phủ và các doanh nghiệp lớn.

 Ai là người thắng cuộc? Ai sẽ là người nắm quyền lực trên Internet trong thập kỷ tới? 

Ở thời khắc hiện tại, có vẻ các "lãnh chúa" đang rạm chiến thắng. Giám sát rộng rãi sẽ giúp các chính phủ xác định các đối tượng phản động, khủng bố dễ dàng "xử lý" hơn. Giám sát dữ liệu sẽ giúp Great Firewall của Trung Quốc có thể dễ dàng bảo vệ dữ liệu khỏi những kẻ muốn phá hoại chúng. Cách mà chúng ta sử dụng Internet giúp NSA có thể theo dõi tuốt tuột mọi người một cách dễ dàng. Và Mặc dù có rất nhiều cách dễ dàng bảo vệ những bản sao kỹ thuật số, nhưng hồ hết người dùng vẫn không sử dụng.

 ...NSA đang dùng các công ty như Google, Facebook và Verizon để có được quyền truy cập vào các dữ liệu mà họ không thể truy cập bằng cách khác 

Vấn đề là để tận dụng sức mạnh của Internet cần có chuyên môn kỹ thuật. Những người có đủ khả năng luôn có thể đi trước các tổ chức chính phủ, tập đoàn lớn. Cho dù họ nắm quyền kiểm soát máy chủ email của bạn, họ sử dụng hiệu quả các công cụ mã hóa và ẩn danh, họ có thể phá vỡ những tập tin được mã hóa nhưng luôn có các công nghệ khác giúp bạn lẩn tránh họ. Đây là lý do vì sao tù nhân mạng vẫn còn phổ quát, ngay cả khi cảnh sát đã đã bổ sung nhiều tri thức.Và là lý do tại sao những người hiểu biết sâu về mặt kỹ thuật có khả năng gây ra những thiệt hại rất lớn, các tổ chức như Anonymous vẫn tồn tại như một lực lượng tầng lớp và chính trị. Ví thử công nghệ tiếp tục phát triển, không có lý do gì để tin rằng nó sẽ ngừng phát triển, sẽ luôn có một "khoảng trống bảo mật", ở đó các Robin Hood thời đại kỹ thuật số có thể hoạt động.

Tuy nhiên, hầu hết mọi người đang mắc kẹt ở giữa. Phần lớn người dân không có đủ kiến thức kỹ thuật để trốn tránh khỏi chính phủ và các tập đoàn lớn, tránh khỏi các nhóm tội nhân và tin tặc, hoặc tham dự vào các nhóm hoạt động đòi quyền lợi. Họ hài lòng tùy chọn cấu hình mặc định, điều khoản tùy ý của dịch vụ, cửa sau mà NSA đã cài đặt, và đôi khi họ mất hoàn toàn dữ liệu. Đây là những người ngày một bị cô lập bằng sự sắp đặt quyền lực của chính phủ và các tập đoàn lớn. Và họ sẽ khổ sở hơn nữa khi các lực lượng này mâu thuẫn với nhau.

Khi Facebok, Google, Apple và Amazon đấu đá nhau trên thị trường, khi Mỹ, EU, Trung Quốc và Nga đương đầu với nhau về khoa địa chính trị, khi Mỹ chiến đấu với khủng bố hoặc khi Trung Quốc chống những kẻ phản động trên giang sơn họ người dùng đều bị thiệt hại.

Chính phủ và các tập đoàn sẽ ngày một lạm dụng nhiều hơn cũng như công nghệ càng ngày càng phát triển tiên tiến hơn. Trong cuộc chiến giữa hai bên, càng nhiều công nghệ càng gây ra nhiều thiệt hại. Chúng ta đã chứng kiến hiện thực này: tầy mạng có thể cướp tài sản của nhiều người một cách mau chóng mà không cần tốn sức thăm viếng nhà của nạn nhân.

Những kẻ chuyên ăn cắp bản quyền kỹ thuật số có thể tạo ra nhiều bản sao của nhiều thứ một cách nhanh chóng hơn tiên tổ của chúng. Và chúng ta sẽ thấy hiện thực này tiếp diễn trong tương lai: máy in 3D có thể khiến các cuộc bàn cãi về giới hạn máy tính sớm có liên can tới súng chứ không phải phim ảnh. Dữ liệu lớn có tức thị nhiều công ty có thể xác định và theo dõi bạn dễ dàng hơn. Đó là vấn đề rưa rứa nỗi sợ hãi "vũ khí hủy diệt hàng loạt": Khủng bố bằng vũ khí hạt nhân hoặc sinh vật học có thể gây ra thiệt hại lớn hơn nhiều so với những kẻ khủng bố bằng chất nổ thông thường. Và cũng na ná, những kẻ khủng bố tin học với quy mô lớn có khả năng gây thiệt hại nhiều hơn những kẻ khủng bố với những quả bom.

 ...Những kẻ khủng bố tin học với quy mô lớn có khả năng gây thiệt hại nhiều hơn những kẻ khủng bố với những quả bom. 

Khi công nghệ làm cho mỗi cá nhân chủ nghĩa trở thành hiểm nguy hơn, thì tỷ lệ tù đọng chúng ta ưng ý tồn tại trong xã hội sẽ phải nhỏ hơn. Do số thiệt hại mỗi cá thể khủng bố có thể gây ra tăng lên nên chúng ta cần làm nhiều hơn để ngăn chặn một tên khủng bố duy nhất thực hành khủng bố thành công.

Sự mất ổn định của các công nghệ, sự sợ hãi gia tăng, và sự mạnh mẽ mà các cơ quan chính phủ có thể đạt được. Điều này dẫn tới các biện pháp an ninh ngày càng nghiêng về hướng đàn áp, ngay các khi khoảng trống bảo mật sẽ khiến các biện pháp này ngày càng trở nên không hiệu quả. Và thành thử, chính phủ và các công ty sẽ ngày một siết chặt các người dùng ở giữa nhiều hơn.

Nếu không được bảo vệ bởi lãnh chúa phong kiến thì những người dân cày có thể bị lạm dụng bởi cả bọn tù đọng lẫn các lãnh chúa khác. Nhưng cả các công ty và chính phủ - thỉnh thoảng thông đồng với nhau - đều dùng quyền lực của họ để kiếm lợi thế cho riêng mình, họ giày đạp quyền lợi của người dân trong quá trình này. Và nếu không có đủ hiểu biết để trở nên Robin Hood thời đương đại, chúng ta không tin tưởng nhưng vẫn phải đệ trình bất cứ thứ gì mà thể chế các chính phủ và các tập đoàn lớn muốn.

Vậy điều gì sẽ xảy ra nếu công nghệ tiếp chuyện phát triển? Cảnh sát liệu có tìm ra một cách duy nhất, hiệu quả để kiểm soát các nhóm phong trào và giữ an toàn cho xã hội của chúng ta? Hay công nghệ phát triển sẽ gia tăng sức mạnh của các yếu tố quá khích để chúng phá hoại từng lớp của chúng ta? có nhẽ kịch bản ngày tận thế sẽ không xảy ra, tuy nhiên khó tìm ra một vùng đất trung lập, ổn định. Những nghi vấn này rất phức tạp và phụ thuộc vào những tiến bộ công nghệ trong mai sau, do đó chúng ta không thể dự đoán được. Nhưng chúng cốt là những vấn đề chính trị, và nếu có bất kỳ giải pháp nào cũng sẽ là những giải pháp chính trị.

 Cần sự sáng tỏ và cơ chế giám sát hợp lý 

Trong thời gian ngắn, chúng ta cần sáng tỏ và giám sát. Chúng ta càng biết về nhiều những gì chính phủ và các công ty đang làm, chúng ta càng tin tưởng.# Rằng họ không lạm dụng quyền hạn của họ. Chúng ta từ lâu đã biết sự minh bạch là đúng đắn với chính phủ, nhưng chúng ta đã bỏ qua nó trong nỗi sợ hãi của chúng ta về khủng bố và các mối đe dọa khác trong thế giới đương đại. Các công ty cũng cần phải minh bạch, nhưng không may là động lực thị trường không một mực buộc các tập đoàn phải minh bạch, chúng ta cần luật để làm điều đó. Minh bạch cũng cần cho các nhóm phong trào, minh bạch sẽ giúp chúng ta phân biệt các tổ chức tù hãm với những tổ chức phản động hoặc những tổ chức tranh đấu vì quyền lợi người dùng.

 ...Sự sáng tỏ là đúng đắn với chính phủ nhưng chúng ta đã bỏ qua nó... 

Giám sát cũng cực kỳ quan trọng, và là một cơ chế từ lâu được dùng để rà soát sức mạnh. Điều này có thể là một sự phối hợp của những điều như: Tòa án sẽ hoạt động như những người ủng hộ của bên thứ ba đối với các quy định của pháp luật chứ không phải là tổ chức thông qua những quyết định, cơ quan lập pháp phải hiểu được công nghệ và cách mà chúng ảnh hưởng tới thăng bằng quyền lực, và báo chí cộng đồng và các nhóm giám sát phải phân tách và tranh cãi về cách hành động của những người nắm quyền lực.

Tính sáng tỏ và giám sát giúp chúng ta tin tức vào thiết chế chính phủ để chống lại các mặt xấu của các nhóm phong trào, trong khi vẫn cho phép những mặt tốt phát triển. Vì nếu chúng ta giao sự an toàn của chúng ta cho chính phủ và các tập đoàn lớn, chúng ta cần phải biết họ sẽ hành động vì lợi ích của chúng ta và không lạm dụng quyền lực. Nếu không, sẽ không còn sự dân chủ.

Về lâu dài, chúng ta cần phải làm việc để giảm sự dị biệt về quyền lực. Chìa khóa của quơ điều này là truy cập dữ liệu. Trên Internet, dữ liệu là sức mạnh. Khi các nhóm phong trào ít quyền lực có thể truy cập vào dữ liệu, họ dành được quyền lực. Các chính phủ, tập đoàn đã có quyền lực có thể truy cập vào dữ liệu, họ sẽ đấu củng cố quyền lực của họ. Khi chúng ta muốn giảm sự mất cân bằng quyền lực, chúng ta phải nhìn vào dữ liệu: Dữ liệu riêng tây cho các cá nhân chủ nghĩa, pháp luật bắt buộc các công ty phải công khai và luật mở cửa chính phủ.

Chế độ phong kiến trung cổ phát triển với mối quan hệ cân bằng hơn, trong đó lãnh chúa có cả nghĩa vụ và lợi quyền. Chế độ phong kiến Internet ngày nay không hề theo thể thức nào và là một chiều. Những người cầm quyền có rất nhiều quyền, nhưng ngày một ít bổn phận hoặc giới hạn. Chúng ta cần thăng bằng lại mối quan hệ này. Các chính phủ cần do quần chúng và vì quần chúng hơn, và cũng cần hạn chế sức mạnh của các tập đoàn lớn.

Internet ngày này là một tai nạn ngẫu nhiên: Kết quả của sự phối hợp giữa thiếu lợi ích thương mại Ban đầu, chính phủ bỏ bê, yêu cầu của quân sự cho khả năng tồn tại và bình phục, và các kỹ sư máy tính xây dựng hệ thống mở có thể làm việc dễ dàng và đơn giản. Các tập đoàn lớn đã biến Internet thành một máy in tiền năng xuất cao, và họ sẽ không dễ dàng trường đoản cú. Cả các chính phủ cũng không ngoại lệ, họ khai thác Internet để kiểm soát các vấn đề chính trị.

 Cuộc chiến chưa có hồi kết... 

Chúng ta đang ở thời khắc bắt đầu cuộc tranh cãi quan yếu về mai sau của Internet: Vai trò thích hợp của việc thực thi pháp luật, sự giám sát ở khắp mọi nơi, việc thu thập và lưu giữ vơ cuộc sống của chúng ta, các thuật toán tự động sẽ phán xét chúng ta ra sao, chính phủ kiểm soát Internet, các quy tắc chiến tranh mạng đã cam kết, chủ quyền nhà nước trên Internet, hạn chế về sức mạnh của các công ty với dữ liệu của chúng ta, hậu quả của việc tiêu thụ thông báo và hơn nữa.

 Dữ liệu là những thứ ô nhiễm của thời đại thông báo 

Dữ liệu là những thứ ô nhiễm của thời đại thông báo. Tất tật các máy tính đều sản sinh ra nó. Nó vẫn còn nguyên. Làm thế nào để chúng ta ứng phó với nó - làm thế nào để chúng ta tái sử dụng và tái chế nó, những ai có thể truy cập vào nó, làm thế nào để chúng ta vứt bỏ nó và những gì luật pháp quy định về nó - là bổn phận trung tâm của thời đại thông báo.

Đây không phải là một khoảng thời kì phù hợp cho chúng ta tìm ra câu đáp cho các vấn đề này. Trong lịch sử, các cuộc chuyển giao quyền lực không bao giờ diễn ra dễ dàng. Các tập đoàn lớn đã biến dữ liệu của chúng ta thành cỗ máy tăng doanh thu đồ sộ và họ sẽ không dừng lại. Các chính phủ cũng vậy, họ cũng khai các những dữ liệu này cho các mục đích riêng của họ. Nhưng chúng ta có nhiệm vụ phải giải quyết vấn đề này.

Ngày nay cuộc chiến này chưa có kết quả. Tất những vấn đề này đều rất phức tạp, đòi hỏi phải có các cuộc tranh luận có ý nghĩa, sự hợp tác quốc tế và các giải pháp sáng tạo. Chúng ta cần phải quyết định việc thăng bằng quyền lực giữa thiết chế chính phủ, các tập đoàn lớn và các nhóm phong trào, và làm thế nào để xây dựng các công cụ khuếch đại những điều tốt trong khi đàn áp những thứ nhợt trên Internet.

 Hoàng Kỷ 

 Theo Mashable 


Dịch vụChữ ký số VNPT CA là dịch vụ chứng nhận chữ ký số công cộng của Tập đoàn Bưu chính Viễn thông Việt Nam với đại diện trực tiếp thực hiện

Đăng nhận xét

0 Nhận xét

x

ĐĂNG KÝ DỊCH VỤ

ảnh viền

DMCA.com Protection Status